Tuần này là một tuần mệt mỏi của mình. Mệt mỏi vì tuần này mình càm thấy cái bao tử của mình không được ổn cho lắm. Xem như sức khỏe là không ổn oài. Sau khi dùng thuốc papa đưa thì tới hôm nay khá hơn nhiều nhưng giờ vẫn thấy hơi lo lo. Còn công việc thì cũng khá tốt. Mọi thứ theo kịp tiến độ. Lớp học thứ 7 hơi không ổn một chút vì có chút vấn đề với một số bé. Con nít suy nghĩ thật là khác người lớp và có nhiều đứa hiếu động quá, tính tình cũng ương ngạnh hơn những đứa khác làm cho mình khó xử. Tội cho những đứa bị chèn ép. Nhớ hồi nhỏ mình cũng từng bị tụi bạn chơi xấu. Tụi nó ăn hiếp mình, đánh mình đến nổi mà bật khóc lên được. Thiệt là không dễ chịu. Nhưng khi lớn lên thì mình đã tự giải quyết những vấn đề đó. Ngày qua ngày bạn bè muốn chơi chung với mình, hiểu mình hơn và không còn chuyện ăn hiếp nữa. Cũng may ai cũng tôn trọng mình nên ý kiến của mình lúc nào cũng được lắng nghe. Đành thôi thì chuyện con nít nên tự để tụi nó giải quyết. Người lớn không nên can thiệp quá nhiều vào. Hoạ chăng là động viên tinh thần và khuyên lơn ở một khía cạnh nào đó thôi. Nói chuyện với anh Phong và vài người bạn thì cách giải quyết là thế. Đành thử xem xem thế nào.
Nhắc tới đây nhớ tới phương pháp giáo dục của Cha Thánh Don Bosco. Ngài có cách giáo dục trẻ em rất hay. Không phải bằng các hình thức kỷ luật hay nghiêm khắc nhưng tới tình yêu thương mà Ngài cảm hoá được các bạn trẻ. Nên có thời gian phải kiếm tài liệu về cách giáo dục của Ngài mới được.
Viết vài dòng để cái blog của mình không đóng màng nhện nè.
Long Phạm
No comments:
Post a Comment