Friday, December 27, 2013

Ký sự Đơn Dương và Đà Lạt cuối năm

Đến nhà xe lúc 9g kém 15. Đoi nưa tiếng thì xe đến. Mình mới nhận ra đây là xe giường nằm. Cảm giác hồi hộp và phấn khí vì đây là lần đau tiên được đi xe này. Cảm giác tốt hơn mkfnh tưởng. Mỗi người được nhận một cái túi bỏ giày vào và leo lên khoảng trống của chiếc giường của mình.

Chuẩn bị cho chuyến đi, bánh và kẹo đã đuoc mua và cũng không quên phần quà việc viếng thăm nhà anh Sơn tại Đơn Dương. Ôi thật là thích khi được ra khỏi thành phố để đổi gió tại vùng đat cao nguyên yên bình. Hy vọng chuyến đi sẽ tốt lành. Cầu nguyện và đọc kinh luôn nhé bạn tôi.

Josh Pham

27/12/2013

Thursday, February 21, 2013

Ngẫm chuyện...

Sao hôm nay lại có những tâm trạng buồn thế nhỉ. Ngẫm lại thấy có những chuyện khó hiểu. Nói là khó hiểu nhưng cũng đễ hiểu thôi. Buồn vì mình không thể gọi và nói chuyện với người mình yêu. Buồn chút vì hơi vô cảm chút. Có lẽ do không khí lạnh quá nên cái cảm giác nó cũng giảm bớt nhỉ. Thấy từ yêu và các ký hiệu hôn sao vô cảm quá. Từ từ mình cung không biết tại sao mình lại sử dụng những biểu tượng cảm xúc ấy. Mình cảm thấy hơi mệt. Mệt trong cụm từ mệt mỏi.

Người ta nói khi xa nhau thì tình cảm sẽ giảm bớt. Xa mặt cách lòng hay distance will make the heart fonder. Một câu nói đã lâu không nghe. Câu ấy dường như đúng và cũng không đúng. Nó còn đi theo chữ tuỳ. Tuỳ vào thái độ của chúng ta. Nếu nói là cái cảm giác trống vắng làm cho con người trở nên tham lam, thèm muốn, dễ dãi và dễ làm điều tổn thương tới nhau thì câu ấy sẽ đúng với những người lẳng lơ và dễ dãi và không xác định tư tưởng. Minh không dám tự nhận cái sự lẳng lơ và dễ dãi của mình là không có nhưng mình biết điều mình thuộc về. Phải giữ mình để không phải làm tổn thương ai đó.

Đôi khi muốn quan tâm nhiều nhưng sao khó quá. Sự kiên trì của mình khá thạt. Dường như cái giới hạn là vô hạn, và hơn cả thế, dường nhủ nó không tồn tại với một người đa cảm như mình. Ở thành phố thương yêu Sàigon này, có những người quý mến và mong muốn có mối quan hệ gần gũi và lâu dài với mình. Lâu dài là có thê nhưng mình không cho phép gầng gũi đến thế. Mình mong muốn nhung mình không thể. Nó vuọt qua giới hạn của mình. Cái nguyên tắc của con người có lý trí giữ cho con tim mình biét nó phải làm gì. Điều đó làm cho mình hiểu sâu sắc cái lý do khiến nhiều người xa mặt cách lòng hay chuyện người ăn nem người ăn chả. Cũng không hẳn là tình yêu không đủ lớn nhưng đó là thái độ trong tình yêu chưa được nghiêm túc.

Mình đang trong trjang thái dễ roi và vấp ngã. Muốn có một khởi đàu mới là điêu không khó nhưng mình không thích điều ấy. Những gì được ghi ra ở đây lý giải cho những suy nghĩ của mình và những trải nghiệm của mình về những gì xung quanh.

Mình thật đơn giản khi không nghĩ xa và không nghĩ nhiều khi đọc thấy những tin nhắn hỏi có giận không. Có lẽ mình là người không biết giận. Hoạ chăng đó là mình chỉ buồn thôi, bản than mình không dám trách ai. Nếu co trách thì chỉ trách bản thân đã không cố gắng hết sức có thể thôi. Vậy cũng tốt. Không mắc nợ ai và không làm tổn thương ai.

Năm nay xuất hiện cụm từ FA. Cái cô đơn và đọc thân ấy cũng không hẳn là tệ theo cái suy nghĩ tiêu cực của nhiều người. Nó có xấu đi chăng củng do chúng ta quá bi quan. Nhìn trong bảng xếp hạng 10 ca khúc trong zing toàn la bài buồn, chia tay và nước mắt thôi. Tại sao con người luôn thích những cái đây tâm trạng này. Mà tâm trạng cũng tốt. Tâm trạng trả lại cho ta sự thinh lặng của tăm hồn, trả lại cho ta cái tĩnh của dong suy nghĩ, cái vốn dĩ thương mất đi khi con người đắm chìm trong men tình hoặc trong hoan lạc. Những ai có cơ hội tận hưởng những giây phút suy tu này, hãy cảm thấy hạnh phúc và may mắn vì điều đó. Nhưng hãy hứa tuyệt đối không được để cái tĩnh đó giết chết đi hy vọng và sự lạc quan trong bạn.

Hôm nay đi công tác hối hả từ lúc thức dậy cho đến khi lên xe về saigon từ cần thơ. Năm nay thực sự bận rộn với mình đây. Hope for the best.

Tiền Giang, ngày 21/02/2013

Josh Pham

Sunday, February 17, 2013

Nhận biết tình yêu đích thực qua dấu hiệu cơ thể


Cơ thể người giống như cỗ máy tự động, tìm kiếm sự thu hút và chỉ cần một khoảnh khắc nhỏ cũng đủ để ta nhận ra điều ấy...

>> 
Động lực nói lời yêu
Nói đến tình yêu và ham muốn, cả 2 nửa của thế giới đều biết và hiểu họ cần gì. Dù câu trả lời khi được hỏi về hình mẫu lý tưởng có thể rất mơ hồ, nhưng hẳn bạn sẽ nhận ra khi gặp được người đó - một nửa đích thực của đời mình.

Theo Helen Fisher - một nhà nhân chủng học thuộc ĐH Rutgers (Mỹ), cơ thể người giống như cỗ máy tự động tìm kiếm sự thu hút và chỉ cần một khoảnh khắc nhỏ thôi cũng đủ giúp chúng ta nhận ra điều ấy.

Cơ hội tìm được "một nửa" có thể qua rất nhanh nên để giảm thiểu rủi ro, cơ thể sẽ phát tín hiệu khá rõ rệt, ngay lập tức hướng sự chú ý của ta đến ứng cử viên đó. Dưới đây là 5 dấu hiệu thường gặp nhất đã được các nhà khoa học chỉ ra.

1. Tim đập nhanh

Tại sao văn học và nghệ thuật lãng mạn thường có liên hệ với hình tượng trái tim? Đó là vì tạo hóa đã tạo ra cho chúng ta một trái tim biết rung động, loạn nhịp khi nhìn thấy ai đó hấp dẫn.

Trên thực tế, thông qua một số nghiên cứu, nếu làm tăng nhịp tim của một người, rồi bố trí họ ở gần một người đẹp khác giới, họ đều có một sự rung động nhất định. Điều này cho thấy mối liên hệ giữa nhịp tim và sự thu hút là khá rõ ràng.

Não bộ chịu trách nhiệm chính cho chuyện này. Trong giai đoạn đầu của tình yêu, não bộ sẽ tiết ra norepinephrine (một loại nội tiết tố khiến tim đập nhanh và tăng huyết áp) mỗi khi ở gần nửa kia.

Hormone này giống như một dạng adrenaline tạo cảm xúc, khiến chúng ta cố gắng nói chuyện lịch sự và thu hút hơn, nhưng đồng thời khiến trái tim rung động này càng thêm loạn nhịp.

2. Đổ mồ hôi tay

Việc lòng bàn tay đổ mồ hôi là một phản ứng sinh lý cổ điển của cơ thể với sự hấp dẫn. Hiện tượng xảy ra do một tổ hợp những hóa chất trong cơ thể, gọi chung là monoamines, bao gồm dopamine (hóa chất hạnh phúc), serotonin (hóa chất “mất trí tạm thời”) và norepinephrine gây nên.

Những nội tiết tố này khiến chúng ta có cảm giác rung động nhưng đồng thời tác động đến tuyến mồ hôi. Trong đó, norepinephrine là tác nhân chính với việc đem lại cảm giác phấn khích, đi kèm với sự khó thở và đổ mồ hôi tay.

Theo một số nghiên cứu, đàn ông đổ mồ hôi tay nhiều hơn phụ nữ, do họ có sự kích thích trực quan lớn hơn, khiến não bộ sản sinh monoamines với liều lượng lớn hơn.

3. Giọng nói trầm

Rất nhiều nghiên cứu đã chỉ ra, phụ nữ thường thích những giọng nam trầm và ấm. Lý do là bởi họ quan niệm, âm trầm gắn liền với uy quyền, một cơ thể vạm vỡ và sự hấp dẫn.
Có lẽ cũng vì sức hút của âm trầm, mà con người có xu hướng hạ thấp giọng nói khi nói chuyện với người họ đang để ý. Trong một thử nghiệm năm 2010, những người tham gia được yêu cầu ghi lại một tin nhắn sau khi xem 1 bức ảnh.

Kết quả cho thấy, với những bức ảnh càng được đánh giá là thu hút, họ cố gắng hạ thấp âm vực. Nhưng khá mâu thuẫn là với những anh chàng có gương mặt đẹp trai, trông lãng tử, phụ nữ thường cao giọng. Dù vậy, con người thường cố gắng giữ giọng nói ở mức dễ nghe nhất có thể đối với người họ yêu thương.

4. Ánh mắt thay đổi

Các nhà khoa học đã nghiên cứu và kết luận, đồng tử con người trở nên "năng động" hơn khi đưa ra tín hiệu thu hút, hay còn gọi là “ánh mắt quyến rũ”.
Khi một người bình thường bắt gặp một gương mặt khả ái, não bộ sản sinh ra dopamine. Hóa chất này kích thích các dây thần kinh mắt, khiến đồng tử giãn nở hơn bình thường.

Tuy nhiên, các nghiên cứu cũng cho thấy, con người ta có những quan niệm, sở thích khác nhau. Đàn ông thường thấy phụ nữ với con ngươi lớn nữ tính và xinh đẹp, trong khi phụ nữ lại thích những anh chàng có con ngươi thuộc mức trung bình -  cho thấy sự quyến rũ, nhưng đồng thời ít có xu hướng bạo lực.

Bên cạnh đó, những cô nàng muốn kết bạn với “bad boys” lại tìm kiếm những anh chàng có đôi mắt to, đồng tử rộng.

5. Sự bắt chước

Charles Caleb Colton - nhà văn người Anh có một câu nói khá nổi tiếng “Bắt chước là hình thức chân phương nhất của sự tâng bốc” (nguyên văn: Imitation is the sincerest form of flattery). Quả thực, câu nói đó khá chính xác trong cuộc sống.
Khi con người hẹn hò, mọi thứ đi đúng hướng, ngôn ngữ cơ thể sẽ xuất hiện ngay trong tiềm thức và người ta có xu hướng bắt chước những gì nửa kia thực hiện. Ví dụ khi nửa kia nghiêng người lại gần bàn, bạn cũng có xu hướng mô phỏng lại cho phù hợp.

Theo một nghiên cứu vào năm 2009, đàn ông thường ưu ái những phụ nữ mô phỏng một cách tinh tế những cử chỉ của họ. Theo đó, dù chỉ gặp trong 5 phút, người phụ nữ mô phỏng cử chỉ gãi cằm làm tăng sức hấp dẫn với người kia.
Còn với các mối quan hệ lâu dài, mọi người có xu hướng mô phỏng những cử chỉ của nửa kia theo thời gian. Đây cũng là lý do vì sao những cặp vợ chồng hoặc những cặp đôi lâu năm thường trông rất giống nhau.

>> 30 tuổi nhưng tình yêu với tôi quá xa xỉ
Theo MASK

Review cho những ngày đầu năm Quý ỵ 2013

Thật phải công nhận không đi đâu có được cái không khí hết sức yên bình và trong lành như thành phố thân yêu Saigon này. Khung cảnh dễ chịu và con người thật dễ gần.

Hôm nay đã là mùng 8 Tết nhưng cái không khí vắng vẻ và thanh bình vẫn còn bao phủ thành phố, ít ra là khu vực Quận 1 và đặc biệt là cái quán Passio thân quen này. Nếu năm trước mọi người hay gặp nhau ở Quán Soho thì năm nay có sự thay đổi lớn về địa điểm uống nước này. Và mình yêu chỗ mới này.

Bây giờ điểm qua lại một số nét chính trong ngày Tết xem nào. Có thể nói năm nay sẽ là một năm bận rộn và tất bật trong mọi chuyện. Không những tất bật với mọi thứ nhưng còn phải ưu tư hơn về cuộc sống, về những gì diễn qua quanh mình. Mong sao mọi thứ không quá bi quan nhưng giúp mình trưởng thành hơn và có nhiều kinh nghiệm sống hơn. Cuộc sống vốn dĩ không dễ dàng mà.

Mùng một cả nhà về nhà bà nội ăn Tết theo thông truyền thống hàng năm của gia đình của gia đình. Tết năm nay không hiểu vì lý do gì thằng nhok Đô la mới bước vô phòng khách đã khóc um xùm. Chắc do mở nhạc to quá hay là do mùi nhang nữa. Nhưng có một bước tiến lớn đó là năm nay Đô la về nhà bà nội thì nó ngoan và lanh hơn hẳn ngày thường, cười nhảy và la cũng nhiều hơn. Năm nay mình có tiền mừng tuổi cho bà nội, nội thích lắm. Con mong là mỗi năm tết đến con có thể mừng tuổi nội. Con chúc nội lúc nào cũng mạnh khỏe hết á! Năm nay có chú Quang ở Úc về. Nghe thím giới thiệu về thành tích của ku Hiển thì cũng mừng cho nó nhưng mà cũng lo.Thấy chú Quang cố găng làm để lo cho 2 đứa con học nhưng mà giờ tụi nó lại không ngoan thì đúng là khổ thân và bất hạnh. Mong cho 2 đứa sang năm thêm khôn ngoan, hiểu biết và nhân đức.

Mùng hai cả nhà về nhà bà nội. Năm nay con nít nhiều hơn và đông hơn hẳn. Có các em gái và các em dâu nên mình cũng không phải làm gì nhiều hết. Và năm nay mình cũng mừng tuổi bà ngoại luôn. Thấy bà vui con cũng mừng và hạnh phúc. Giờ con chỉ còn có nội và ngoại thôi, hai ông của con đã về với Chúa rồi nên con thương nhất nhà là hai bà với ba mẹ. Tiền lì xì năm nay thì không nhiều lắm do mình cũng lớn hơn oài và cũng già hơn oài còn gì. Với lại kinh tế năm nay cũng khó khăn nên chuyện này cũng dễ hiểu. Dù lì xì ít hay nhiều thì mình cũng quý những giây phút này vì đây là thời gian gia đình sum họp và đoạn tụ với nhau. Cùng nhau ôn lại những kỷ niệm năm trước, cùng nói chuyện vui đùa và cùng hướng về tương lai với nhiều hy vọng.

Mùng hai năm nay đặc biệt là mình bị bịnh quai bị. Mẹ nói hồi nhỏ chắc chích vaccin rồi nhưng bị lại nên nhẹ. Mà chắc là thế thật, mình uống thuốc gần 5 ngày mà không còn bị đau và cũng không bị sưng to đến mức mọi người xung quanh đều thấy. Hôm nay là mùng 8 thì mọi thứ cũng tạm ổn.

Mùng ba bị bịnh nằm ở nhà uể oải luôn nên không thể đi chơi với bạn PI từ Mỹ về được. Nhưng vậy mà tối cũng rác lết thân đi đánh bài với nhóm bạn thân ở Thủ Đức. Tuy là không ăn được đồng nào và bị thua gần 50k nhưng mình phải công nhận rất rất là vui. Đã lâu rồi không có thời gian ngồi chơi với bạn bè, ăn uống như thế. Người ta nói ngoài gia đình ra thì bạn bè là người không bỏ mình. Mình tin câu nói này đúng.

À trưa mùng ba mình có qua nhà Trung để chúc Tết. Nhà bên ấy cũng vui lắm. Không ngờ mình lại có vinh hạnh gặp những người hiếu khách và rất đáng quý như thế. Các cô cậu, cô chú đều quý mình và xem mình như một thành viên trong gia đình ấy. Mình cảm kích lắm luôn. Cảm ơn Trung đã cho anh cơ hội thành một phần trong gia đình của em. Chú Tuấn còn lì xì mình một đồng 2$ may mắn nữa, tiền mới cứng luôn. Mình không muốn bỏ vô trong ví đâu vì bỏ vào nó sẽ cũ và nhăm mất. Năm nay tiền mới và tiền may mắn mình đều cất đi cả. Thỉnh thoảng mở ra xem sẽ thích hơn.

Mùng 5 là giỗ Cha Nhã, mình cùng cả nhà lên nhà ngoại tổ chức lễ giỗ. Cũng không đông người lắm nhưng mọi người cũng tập trung lại để cầu nguyện cho ông. Con tin là ông đang ở gần Chúa lắm. Ông nhớ cầu nguyện cho mọi người bên tòa Chúa nha. Con thích nghe bà ngoại để chuyện về ông lắm. Nó giống như những câu chuyện cổ, những truyền thuyết trong thế kỷ 20. Nhưng con biết một điều là những chuyện đó là có thật.

Chiều mùng 5 mình gặp anh Thy để đi cafe và uống nước nói chuyện đầu năm. Tối mùng 6 thì gia đình Hậu họp mặt đầu năm và ăn uống tại nhà Khôi. Không khí gia đình quen thuộc và gần gũi là cái mình thích nhất. Tuy có nhà có chật một chút, lông chó hôi một chút, đồ ăn cháy một chút nhưng mình thích cái không khí tập trung lại để nấu nước và ăn uống cùng với nhau. Mình hy vọng sau này có căn nhà nhỏ và có thể tố chức tiệc và đón tiếp bạn bè đến nhà dùng bữa hay tổ chức các bữa tiệc thân mật. Những để được vậy chắc phải cày nhiều lắm.

Tết năm nay có một cái lễ đặc biệt đó là lễ tình nhân. Nhưng năm nay không phải là một năm có đôi có cặp rồi, và năm nay cũng không có Socola luôn. Để xem nào, năm trước không có người yêu nhưng cũng nhí nhảnh đi mua Socola để rồi tặng cho một người nào đó may mắn trong ngày. Năm nay có người yêu nhưng người yêu ở xa nên dẹp luôn vụ Socola vậy. Mà có mua mình cũng thích Toblerone thôi. Có vẻ năm nay Socola này bán chạy nên đi Siêu thị mấy lần cứ bị hết lành. Để lúc nào có dịp sẽ đi mua tiếp. Valentine trôi qua thật nhanh và ngắn ngũi, có thoáng buồn đôi chút nhưng với mình cái cảm giác thinh lặng và yên bình luôn làm bạn tốt của nhau. Không quá sôi nổi để rồi chui về cái ổ của mình mà tự kỷ. Đôi khi con người cổ điển cổ kính vậy đâm ra mà hay nhỉ. Mình thích không gian tĩnh lặng để suy nghĩ và suy tư nhiều hơn về cuộc đời, về con người. Năm ngoái mình đã mất đi một người anh thân yêu rồi. Quả thật mọi thứ ngắn ngủ và không ai biết trước được ngày mai cả. Thôi cố gắng sống trọn vẹn cho từng phút giây vậy. Hãy sống trọn vẹn để mai này không phải hối tiếc và không phải hối hận.

Mùng 6 gặp bạn Pi đầu năm nghe về chuyện tình cảm của bạn mà thấy buồn vui lẫn lộn. Người đào hoa thì biết sao giờ. Mình mong cho bạn mình hạnh phúc và vui vẻ nhưng mình tin là tính của bạn phải cố găng lắm với đạt được tình yêu và hạnh phúc. Có lẽ khi người ta mất đi thì mới trân trọng cái đang có. Có người thích cái cảm giác mới quen hoặc tán tỉnh nhau. Điều đó không có gì là sai nhưng có thể là một sai lầm cho chính bản thân mình khi mình đã chiều chuộng con tin quá mức. Cho nó những cái nó muốn và sau này khi không có được những điều đó, con tin sẽ phải cắn rứt và đau đớn. Ai cũng có quyền được hạnh phúc. Mình tin là thế và hãy cố gắng mang đến cảm giác hạnh phúc cho người khác hơn là cảm giác tuyệt vọng hay đau đớn về tinh thần. Mong rằng các bạn thân mến của mình cũng hiểu được vậy. Dẫu có chia tay hay ra đi thì người ta vẫn quý trọng và thương yêu mình với một thái độ kính trọng hơn. Mình không muốn bạn mình bị gọi bằng một từ rất rất ư là tởm đó là "bitch".

Viết xong những dòng review này thấy nhẹ nhõm và dễ chịu hơn. Hy vọng cái blog này sẽ được cập nhật thường xuyên với những dòng suy tư của mình.

Passio Nguyễn Du ngày 17/02/2013,

Josh Phạm

Sunday, February 10, 2013

Ôn lại năm cũ 2012

Trong thởi khắc chuyển giao năm cũ và năm mới này. Cũng nên ngồi lặng mình nhìn lại những việc đã trôi qua trong năm qua. Có những cái nhỏ nhặt, nhưng cũng có những cái thật sự trở thành một phần ký ức và kỷ niệm trong mình.

Nói về tình hình sức khỏe nhé. Năm nay chiều cao thì cũng thế, nhưng cân nặng thì có phần lên 69 kg. Qua quá trình lên xuống cân và nhờ sự trợ giúp của Perfect Slim thì cái số cân có được là 69 kg. Mình sẽ ráng phấn đấu ra Tết, dùng chế độ ăn low carb để giãm bớt lượng mỡ và trông mi nhon hơn. Ước mơ là thế nhưng có thành hiện thực không thì để xem xem thế nào nhé.

Còn công việc khá là ổn. Lương lên và làm việc nhiều hơn trước. Khởi đầu là việc được lên chức từ Lead teacher thành Operations Manager. Đi với chức vụ là lương lên nhưng trách nhiệm cũng nhiều hơn. Bắt đầu từ tháng 9 với cương vị là Manager thì mọi thứ mình phải chịu và xử lý nhiều thật. Kèm theo những chuyện đó là mình Stress hơn và cảm thấy già hơn trước rất nhiều. Những biểu hiện mau quên cũng diễn ra thường xuyên hơn. Ban đầu công việc có vẻ diễn ra cũng khá là dễ dàng nhưng sau đó thì mình lại nhận ra nhiều cái nhược của công việc và những điểm yếu của dự án. Mình đã cố gắng thực hiện mọi thứ có thể, hy vọng thời buổi kết thúc là tháng 6 thì Orphan Impact có thể tiếp tục sứ mạng của nó. Năm nay văn phòng đã chuyển từ Q1 sang Q7 tọa lạc trong khu chung cư Mỹ Khánh. Thành viên cũng có 1 người mới là bạn Bảo, trẻ, nhiều sáng tạo và nhiệt huyết; nhưng cũng chia tay bạn My, người tháo vát và mạnh mẽ, nhưng cần phải rèn luyện cái đức thêm nếu muốn thành công.

Trong năm vừa qua, mình đã phải chia tay 2 lần và sau đó là quen 1 người mới. Một người đã có những ảnh hưởng lên cuộc đời mình. Những lý do chia tay có vẻ hầu như đều gắn liền với những cái khuyết của 9x. Mình chia tay Ken vào một thời điểm rất bất ngờ và rất nhanh chóng, chia tay Zun vì liên quan đến các vấn đề tài chính. Và người yêu hiện thì có những trục trặc về gia đình. Nếu nói là ổn thì nó ổn, nhưng nếu nói là mù mịt chút thì nó sẽ không tươi sáng. Có lẽ do bố mẹ người ấy trẻ quá nên các quyết định và ứng xử không giống như gia đình mình. Với lại mỗi người mỗi hoàn cảnh mà. Thật khó để biết được tương lai như thế nào nhưng mình sẽ cố gắng hết sức để mọi sự diễn ra tốt đẹp. Người iu này rất rất đặc biệt với mình. Bởi lẽ người ấy biết mọi cái mình đang nghĩ và cảm thấy, và cũng rất là tâm lý và thấu hiểu. Tuy nhiên người ấy cũng lắm lúc trẻ con lắm, có những cái ít suy nghĩ và đắn đo, cái nhiệt huyết và chính chắn cần phải rèn luyện hơn qua thời gian. Mình nghĩ có thế nhiệm vụ của Chúa giao cho mình lần này là đến và ở bên cạnh người này để giúp người này mạnh mẽ hơn và thay đổi cuộc sống tốt hơn.

Về phần tài sản thì năm nay có lẽ là năm có nhiều thay đổi lớn. Mình đã mua được 1 cái máy tính bảng Ipad 1 bản 64Gb thật là hoành tráng. Mặc dù công nghệ đã thay đổi nhiều và có nhiều chương trình không hỗ trợ cho nó nữa nhưng đối với mình nó vẫn là 1 vật rất rất đặc biệt và mình yêu thích nhất. Sau đó là cái Iphone4 bản 16Gb. Dù nó không phải là hàng đặc biệt lắm nhưng nó đã có nhiều điểm thuận lợi cho mình khi mình được trải nghiệm công nghệ mới trong tay. Ngoài ra mình còn mua ổ cứng cho máy bàn cùng nhiều thứ ling tinh lang tang khác không kể xuể. Và có lẽ món quà gần nhất là ổ cứng Transcend Mobile 1Tb mua ở Thành Nhân. Bây giờ thì tha hồ mà download và lưu trữ nhé. Đôi khi mẹ hỏi là sao con xài nhiều thế thì sao mà có dư được. Tuy là tiền mặt không có nhưng những thiết bị này đã thay đổi nhiều thứ trong đời sống mình.

Về bạn bè, có thể nói trong năm qua có một biến cố lớn mà có lẽ mình sẽ không bao giờ quên được đó là sự ra đi của anh Sơn, một người anh đáng kính và đáng yêu của mình, một người đã từng gần gũi với mình và sống cuộc đời của mình. Thật sự mình rất buồn khi đón nhận thông tin này và mình đã khóc rất nhiều trong ngày ấy. Có lẽ không chỉ có trong ngày ấy không mà đôi khi nhớ lại những kỷ niệm cũ, những bóng dáng cũ đều làm mình xúc động. Anh đã sống một cuộc sống bộn bề lo toan và dành tình cảm cho những người mà anh yêu quý. Giờ đây, anh đã hoàn thành sứ mệnh và anh yên nghỉ ở một nơi thật ấm áp và hạnh phúc. Em sẽ luôn nhớ đến anh trong từng giờ kinh và cầu nguyện cùng Chúa và Mẹ che chở, soi sáng và bảo vệ anh ở bất cứ đâu. Bởi vì em tin là anh đã sống và quan tâm đến em với từng chút lo lắng thì giờ đây anh yên nghỉ, Chúa và Mẹ của em sẽ quan tâm đến anh như vậy. Em sẽ luôn cầu nguyện cho anh và nhớ đến anh.

Nếu được liệt kê ra những điều mình mong ước hay muốn thực hiện trong năm mới, mình sẽ ghi ra như sau. Một trong những mong muốn đó là thực hiện chế độ ăn low carb để có thể mi nhon lại và có sức khỏe tốt hơn. Kế đến là công việc sẽ được hoàn thành với tốc độ nhanh hơn và chất lượng tốt hơn, mình sẽ cố gắng xây dựng xong nội dung chương trình cho các năm của ORIM để tố chức hoạt động với nhiệm vụ rõ ràng hơn, mình cũng muốn xây dựng xong hệ thống lưu trữ thông tin cùng các báo cáo để ORIM hoạt động có quy cũ và hệ thống hơn, ngoài ra còn nhiều cái nhỏ nhặt khác lắm mà tiếc không thể ghi ra hết được. Đọc sách và cầu nguyện nhiều hơn trong năm mới. Và có lẽ chắc cái cuối cùng là mình sẽ cố gắng viết blog thường xuyên để ghi lại mọi ký ức và cảm nhận của mình qua từng ngày.

Bây giờ mình phải đi ngủ để sáng mai còn đi lễ đây. Ngày mai là mùng 1 cả nhà sẽ đi lễ sáng 6g rồi 9g là mọi người chuẩn bị về nhà bà Nội.

Hy vọng năm mới mình sẽ diễn ra tốt đẹp và thuận lợi.

"Lạy Chúa là Đấng quan phòng, xin Ngài gìn giữ con và soi sáng cho con để con biết dùng những gì tốt đẹp Ngày đã trao ban cho con để con sử dụng nó và phục vụ anh em mình như một đày tớ thấp hèn; và nguyện xin Chúa hãy cho những điều tốt lành được thực hiện nơi con. Amen."

Căn phòng yêu quý, ngày 09/01/2013

Josh Phạm

Monday, January 21, 2013

Les Miserables - Những người khốn khổ


Một bộ phim dựa theo một tiểu thuyết của Victor Hugo. Mình hãnh diện khi được xem bộ phim này.

Có thể nói phim Những người khốn khổ này như một tác phẩm nghệ thuật. Nó nghệ thuật bở chỗ đây là một phim nhạc kịch, các tình tiết trong phim đều hát và thể hiện nội dung một cách sống động. Nghệ thuật vì đây là một phim dưa theo tác phẩm nổi tiếng của Victor Hugo, một phim thuộc thể loại văn học nhưng không vì thế mà nó không thể hiện được những nét hoành tráng của phim, phim hoành tráng bởi cảnh, bởi không gian, bởi cái khả năng truyền đi cảm xúc nội tậm. Và nó còn nghệ thuật vì ngay từ đầu phim cho đến đoạn kết đều toát lên được những nét nhân văn, từng đoạn phim, từng phân đoạn đều có những chi tiết có khả năng mang đến cảm xúc của con người. 

Mặc dù phim có độ dài là 2 tiếng 40 phút nhưng phim đã luôn giữ được mạnh phim và chuyển tiếp giữa các cao trào đi qua từng nội dung truyện. 

Có lẽ đây là phim thứ hai lấy được nước mắt của mình nhiều như vậy sau phim Titanic. Khóc vì những cảnh phim chạm vào sâu thẳm con tim và cảm xúc con người. Khóc vì những cảnh buồn thương của cuộc sống. Nhưng cũng khóc trong cảnh hạnh phúc của lứa đôi. Dù phim có lấy đi nước mắt nhưng phim cũng để lại không kém những nụ cười. Mình nghĩ đây là một phim đáng xem và là một phim đáng lưu giữ trong thư phim cá nhân. 

Nhưng cũng không chắc vì  đây là cảm nhận chủ quan của mỗi người. Lúc ngồi trong rạp hình như mình không phải là người duy nhất sụt sùi vì phim này. (^.^)!

Megastar CT, ngày 21/01/2013

Long Phạm

Một phần của lịch sử

Có thể nói thật khó cho một dân tộc hoặc một quốc gia nào có thể tiến bộ nếu không biết tôn trọng sự thật và bảo vệ sự thật. Dẫu cho sự thật đó có nhuộm đầy máu hay những vết nhơ của tội lỗi và sai lầm thì sự thật đó cần phải được trân trọng. Nhìn nhận nó với một ánh mắt tích cực và một ánh mắt đầy khoan dung và độ lượng để bỏ qua những lỗi lầm đó và tha thứ cho nó. Một con người có thể lầm lỡ, một tổ chức có thể lầm lỡ, một đất nước cũng có thể lầm lỡ nhưng nếu biết nhìn nhận thực tạo và những biến cố lịch sử khách quan thì con đường tương lai luôn rộng mở và ánh sáng của chân lý và sự thật sẽ dẫn đưa con người ấy, tổ chức ấy và đất nước ấy bình an qua mọi thời.

Hẳn không ai quên được tội ác mà Đức Quốc Xã gây ra trong Đệ nhị thế chiến, một cuộc chiến được xem là  có quy mô lớn nhất trong lịch sử nhận loại về sinh mạng cũng như vật chất. Nhưng ngày nay, Đức Quốc được xem là một quốc gia có nền kinh tế, chính trị, và giáo dục đáng tự hào. Sự chính xác gần như là tuyệt đối khẳng định cái danh xưng thơm tho này mà hầu như dân tộc nào, quốc gia nào cũng muốn có đượcc.

Hay có thể kể đến Nhật Bản, một đảo quốc xinh đẹp với nền văn hóa nhân văn, lòng tự hào dân tộc, sự bình tĩnh và tin thần đoàn kết xuyên suốt chiều dài của dân tộc tạo cho quốc gia này một sức mạnh về quân sự, tài chính và sự nể phục của nhân loại. Một nền quân sự mà nhiều quốc gia khiếp sợ khi lá cờ có hình mặt trời mọc, biểu tượng của Nhật Bản xuất hiện tại một đất nước nào đó trong Đệ nhị thế chiến. Một quân đội đã mang đến một cú shock lớn cho cường quốc Hoa Kỳ bằng trận chiến Trân Châu Cảng và để rồi phải nhận lại hậu quả nghiêm trọng và mang ảnh hưởng dài lâu từ 2 quả bom nguyên tử do Mỹ gởi đến như một món quà cho việc Nhận Bản đã ghé thăm Trân Châu Cảng. Nhưng rồi 2 quả bom đó đã không giết chết được sinh khí của dân tộc đó. Họ đã đứng dậy, khắc phục khó khăn, nhìn nhận lại lịch sử, những gì mà Nhật Bản đã gây ra cho các quốc gia khác và họ đã và đang đến những nơi mà họ từng gây nên các cuộc thảm sát cho người dây vô tội để đầu tư và trao tặng những khoản viện trợ không hoàn lại để vung đắp cho cộng đồng nơi đó. Ôi! Một dân tộc anh hùng và đáng tự hào làm sao.

Và một trong những vị đã can đảm xin lỗi các dân tộc, các quốc gia vì những hành động hay thái độ không đúng trong lịch sử mà có thể nói là phải e thẹn khi nhắc đến đó là Đức Chân Phước Giáo hoàng Gioan Phaolô II khi Ngài đã đại diện Giáo hội Công Giáo Rôma khi xin lỗi thế giới và các dân tộc vì những sự thờ ơ của Giáo hội trong quá khứ khi chứng kiến cảnh mua bán nô lệ mà do người Công Giáo thực hiện và Giáo hội đã chưa thể hiện hết khả năng của mình trong việc ngăn chặn Đệ nhị thế chiến xảy ra mà chính gia đình Ngài và bạn bè Ngài là nạn nhân trong cuộc thảm sát này hoặc những sai lầm không đáng có trong lịch sử như việc thành lập các toà án dị giáo hay các cuộc thập tự chinh đã gây nên tang thương cho nhiều nơi. Ngài đã mạnh mẽ nhìn nhận xác sai lầm và thiếu sót của Giáo hội và lên tiếng xin lỗi vì những điều đó. Thật khó có con người nào có được sự can đảm như Ngài và một lý trí sáng suốt để phân định sự thật lịch sử. Những sai lầm của lịch sự phải được nhìn nhận và những sai lầm đó không bao giờ được tái diễn trong hiện tại và tương lai. Có lẽ vì sự vĩ đại đó mà Ngài đã sở nên vĩ nhân của nhân loại, một trong những người có ảnh hưởng lớn đến thế kỷ 20 này.

Gần đây trên báo lại đăng và có nhắc đến tác phẩm "Bên thắng cuộc". Nghe tên gọi hẳn trong đầu mình có thể gợi lên những hình ảnh. Dẫu có người nói tốt, có người lên án thì cũng đáng để đọc qua và trải nghiệm những sự thật trong đó, những sự dối quá trong đó. Hãy đọc với cái đầu mở để mọi ý tưởng và tương quan cá nhân với cá xã hội này được giữ vững và tin tưởng vào chân lý. Đúng hay sai hãy để thời cuộc phán xét.



---Nội dung sau đây được trích dẫn từ trang web khác---

"Bên thắng cuộc" hiện đang là điểm nóng trong cộng đồng cư dân mạng. Cách đây hơn một tuần Zip đã tải được ebook "Bên thắng cuộc" với định dạng .pdf từ nhà của Biêng Biếc. Hôm nay Zip tìm được ebook "Bên thắng cuộc" với 3 định dạng khác nhau là pdf, prc và epub. Theo Zip thấy thì xem ebook với định dạng .prc là tuyệt nhất vì phần mềm này hiển thị ebook dưới dạng một cuốn sách in đàng hoàng cho nên mình xem ebook cứ như là xem sách in vậy.

Muốn xem được ebook dạng .prc thì cần phải có phần mềm Mobipocket Reader. Đây là phần mềm nhỏ gọn và hoàn toàn miễn phí, có thể download tạihttp://www.mobipocket.com/en/downloadsoft/productdetailsreader.asp

Rất mong tác giả/ nhà báo Huy Đức thông cảm cho đại đa số độc giả ở Việt Nam không có điều kiện để mua quyển sách này.

Download ebook "Bên thắng cuộc":

- định dạng epub: http://www.mediafire.com/?odtemkdlddart7r
- định dạng pdf: http://www.mediafire.com/view/?92s1tbo2gqd2zaj
- định dạng prc: http://www.mediafire.com/?rkomcg7z4d0m7x1
- 3 trong 1: http://ge.tt/7JcgvjT

Lưu ý: Muốn download từ các link trên thì các bạn dùng chuột quét chọn địa chỉ download, copy rồi paste vào thẻ mới của trình duyệt.

Trích: http://zipposgvn.multiply.com/notes/item/607

---

Sài Gòn, 21/01/2013

P.D.M.L