Thursday, January 26, 2012

Hoài niệm




Hôm nay đã qua năm mới rồi, cuối năm bận rộn qua nên không thể làm 1 cái entry tổng kết những việc của năm cũ được nên giờ lại cái kẻo muộn. Công nhận sao mới đầu năm mà làm biếng quá chừng. Thui coi như cái entry này khai bút đầu xuân vậy.

Đầu tiên nói về gia đình đi nha. Gia đình mạnh khoẻ. Có papa bị bệnh nhưng không sao vì giờ mọi thứ bình phục hết rồi. Mẹ và anh em trong nhà cũng vậy. Chỉ có gần tết năm ngoái ông bà ngoại bị té. Có chuyện buồn lắm là sau khi ông ngoại té thì sức khoẻ ông ngoại kém và yếu dần. Đến tháng 4 thì ông ngoại đã về với Chúa. Nghĩ tới buồn lắm. Nhớ những ngày ông ngoại yếu mình bóp tay bóp chân cho ngoại. Rùi nhớ hồi ông ngoại khoẻ nói chuyện với mình. Mọi thứ cứ như ngày hôm qua ấy. Sau sự ra đi của ông ngoài thì có 1 cậu nhóc ra đời đó là bé Đô La cũng là con đỡ đầu của mình. Có nó ở nhà vui hẳn ra.

Còn về sức khoẻ của mình thì tốt. Không có gì đáng kể để nói. Số cân nặng vân thế, 68kg và 1m64.

Công việc của mình thì thuận lợi. Đến tết này tính ra mình tham gia vào tổ chức Orphan Impact được 1 năm rưỡi rồi. Nhanh thật đó. Qua cái hè thì đến tháng 8 mình nhận công việc là phụ trách trung tâm Linh Xuân và phần dạy học từ xa. Dần dần mình cảm thấy mình gắn bó với tụi nhóc hơn và lo cho tương lai của tụi nó hơn. Đôi khi tụi nó mình phát khùng lên nhưng nghĩ lại tụi nó là con nít hồn nhiên và có phần thiệt thòi nên đâu thể trách tụi nó. Mong sao mình có thể phát huy nhưng gì mình có thể giúp cho tương lại tụi nó sáng lạn hơn. Qua năm mới sẽ có những thử thách mới, mình sẽ cố gắng hết sức mình. Với lại năm nay mình được đón 2 nhóm Intel qua hỗ trợ Orphan Impact. Mọi người rất vui tính và rất giỏi. Mình và mọi người có những kỷ niệm rất vui. Thế là lại có thêm những người bạn nữa, những người bạn thật là dễ thương.

Nói về tình cảm thì hông biết nói sao. Quen được 2 người nhưng thời gian ngắn ngủi lại từng người ra đi. Trong đó có 1 người mình rất thương, thương nhiều lắm. Nhưng người ấy rời xa mình để đến với 1 người bạn thân. Mà cũng đâu thể nào trách người ta được, vì lúc người thứ 3 xuất hiện thì người ấy có nói mình mà. Mình suy nghĩ và cho lời khuyên là nên chọn người kia vì quen người kia thì người ấy sẽ hạnh phúc, vui và có người lo lắng. Tự nhiên lại nhớ đến câu nói Lá rời cành vì gió cuốn lá đi hay cây không muốn giữ lá lại quá". Thỉnh thoảnh nghe những bài hát của Khắc Việt làm mình nhớ lại những kỷ niệm cũ nhiều lắm và cũng buồn nhiều. Có lẽ do đồng cảm với những gì mình nghe. Nhưng sau 2 mối tình thì mọi thứ cũng không quá tệ vì mình vẫn có liên lạc với 2 người ấy như 2 người bạn. Có lẽ thế cũng tốt.

Nếu có câu hỏi là năm 2011 mình làm được gì nhỉ? Có lẽ mình vẫn trả lời là điều mình thực hiện nhiều nhất là mang niềm tin, niềm vui và hạnh phúc đến cho người khác. Cố sống một cuộc sống có ích cho cuộc đời này.

Vài dòng ôn lại chút kỷ niệm và cảm xúc năm cũ.

Sài Gòn ngày 26 tháng 01 năm 2011

Long Phạm

No comments:

Post a Comment