Thursday, January 26, 2012

Chúc mừng năm mới vs. Tổng kết 3 ngày tết

Vậy là người dân đất Việt lại cùng nhau bước sang năm mới, năm Nhâm Thìn. Nhìn lại 1 năm Tân Mão đầy ảm đạm về mọi thứ thì sang năm Nhâm Thìn mọi người mong một năm mới thành công và tràn đầy hy vọng hơn.

Mình mến chúc mọi người một năm mới mạnh khoẻ, hạnh phúc, và bình an trong tâm hồn mỗi người. 

Giao thừa

Phải kể trước giao thừa có các hoạt động gì nữa chứ nhỉ. Năm nay khá hơn mọi năm là mình đi đường hoa Nguyễn Huệ và đi đường sách. Đã nhắm ngày đi đường hoa rồi thế mà lên thì đường hoa chưa khai trương nên chỉ chụp được hình ở bên ngoài thôi. Và ghé qua đường sách, số lượng sách không nhiều lắm. Mình chỉ tham một số nhà cung cấp sách như Tiki, Fahasa, Nhà xuất bản tổng hợp gì đó... Thích nhất là Tiki vì sách ở đây có giảm giá. Một số cuốn giảm 20%, một số cuốn 10%. Sách được bao nhựa sẵn và có tặng mấy cái bookmark nữa. Mình tậu 2 cuốn là Hiểu về trái tim và Hoàng tử bé. Mặc dù 2 cuốn này mua rồi nhưng mua thêm để có cơ hội thì tặng cho ai đó. Mua sách xong thì đi cắt tóc để đón tết và tối ăn tất niên với nhóm bạn thân đại học. Một ngày vui vẻ!

Năm nay giao thừa cũng không khác mọi năm lắm. Vào thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới, ở Sài Gòn mọi người cùng nhau đi xem bắn pháo rồi đi hái lộc đầu năm, mình không thích tham gia vào những đám đông nên lên sân thượng nhà mình và tự nhìn pháo hoa. Vừa xem pháo hoa và vừa gọi điện cho những người thân thiết. Mọi năm mình đều biết phải gọi cho ai đó, nhưng năm nay chẳng biết gọi cho ai. Không có ai đủ quan trọng mà mình nhớ ngay lập tức nên gọi cho Vinh, người bạn thân nhất của mình. Gọi cho Vinh xong thì gọi cho vài người nữa. Vừa chúc tết vừa cập nhật thông tin cho nhau. Những giây phút giao thừa trôi qua nhanh chóng.


Xong onl chút check mess thì gặp Kim, bạn thân đang du học ở nhau. Nói chuyện cũng một hồi lâu, thấy những người xa nhà nhớ nhà quá. Kể ra cũng tội nhỉ. May mà mình không đi du học, mình mà đi chắc Tết cũng nhớ nhà lắm.

Mùng 1

Năm nào cũng thế, cả nhà dậy rồi năm sáng xong rồi ngồi nói chuyện đầu năm. Xong anh chị em chúc tết ba mẹ và ba mẹ lì xì cho các con. Xong cả nhà về nhà bà nội. Năm nay sướng là hông phải chạy xe vì có thằng ku Đôla nên cả nhà đi taxi cho khoẻ. Đường phố đầu năm thật là thích. Ánh nắng không có gắt và khó chịu như ngày thường. Một cảm giác mới mẻ ở xung quanh nhưng vẫn quen thuộc. Năm nay mọi ngươi về nhà bà nội không có đông như năm ngoái. Món ăn cũng ít hơn nữa. Năm nay có mình bà nội làm à, bà nội nói sang năm nội hông có làm nữa vì nội hông có khoẻ.Thấy nội nói cũng đúng, mốt về nhà nội mỗi người theo món gì dó, về nhà dọn ra ăn khỏi mất công nội làm. Còn về khoản lì xì thì năm nay hông có đồng nào lun. Chắc do lớn rùi áh. Hì hì hì... nhưng cũng hông sao. Quan trọng là vui được rồi. Ăn xong mọi người về nhà.

Năm nay mình hông có nhắn tin chúc mừng năm mới cho nhiều người đại trà. Chỉ nhắn cho một vài người thân thiết thôi. Và mình rất rất khi nhận được lời chúc của một số người. Thật sự là bất ngờ lắm. Hy vọng những mình tốt đẹp thì chúng ta có thể giữ được mãi. Tết là dịp để quan tâm đến nhau và nói những lời tốt đẹp,


Mùng 2

Mùng 2 cả nhà về nhà ngoại. Sáng mình dậy trễ chút. Chắc do hôm bữa chat với Kim trễ nên nguyên năm dậy trễ hay sao ấy. Hì hì... Dậy ăn sáng và diện chút rồi chạy lên nhà ngoại phụ dọn dẹp để trưa ăn cơm với mọi người. Khác với nhà nội, nhà ngoại đông hơn nhiều và con nít thì chạy loạn xạ. Cách đây mấy năm không có đứa con nít nào, năm nay thì đầy là con nít. Tiếng cười đùa cũng có. Tiếng khóc cũng có luôn. Nghĩ cũng thích nhưng cũng lắm khi nhức đầu.

Ăn xong rồi mình về nhà ngủ, chiều đi lễ nữa. Thế lại xong một mùng nữa. Nhanh nhỉ.


Mùng 3

Mùng 3 là ngày để tết thầy cô. Hẹn bạn bè sáng qua nhà cô chủ nhiệm cấp 3. 8g30 mình tới chúc tết cô. Mình không có thói quen chờ bạn bè cùng nhau tới vì biết mấy đứa bạn cũ hay "dây thun" lắm. Nên tới thẳng luôn. Ngồi nói chuyện với cô về công việc, về cuộc sống, về những kỷ niệm cũ. Ngồi nói chuyện mãi mà chẳng thấy tụi bạn tới. Haizz... sure là hông tới rồi. Tới 10g30 thì học trò cũ của cô tới. Mấy đứa nhỏ hơn mình. Thế là nhập chung vô nói chuyện luôn. Mấy đứa friendly và nice thiệt, cũng chịu giỡn lắm. Anyway, rất là vui.

Về nhà lại tiếp tục ăn và ngủ và online. Nhìn đi nhìn lại ngày tết, việc làm nhiều nhất là ăn và ngủ.


Kết quả của 3 ngày tết là lên cân. 70 kg oài. Hìx hix hix... phải diet lại thoai. 3 ngày tết trôi qua thật nhanh, vui vì có những người chưa quên mình. Tiếc cái là không có đi đâu chơi hết. Ai cũng nói nếu được nghỉ như mình thì người ta sẽ đi chơi thật nhiều.

Ra tết lại là những ngày busy vì phải work on job. Có nhiều thứ để làm đây. Tập trung phát triển các personal skill cho mấy nhóc và hoàn tất project distance learning.

Chúc mọi người năm mới an lành !

Sài Gòn ngày 26 tháng 01 năm 2011

Long Phạm




Hoài niệm




Hôm nay đã qua năm mới rồi, cuối năm bận rộn qua nên không thể làm 1 cái entry tổng kết những việc của năm cũ được nên giờ lại cái kẻo muộn. Công nhận sao mới đầu năm mà làm biếng quá chừng. Thui coi như cái entry này khai bút đầu xuân vậy.

Đầu tiên nói về gia đình đi nha. Gia đình mạnh khoẻ. Có papa bị bệnh nhưng không sao vì giờ mọi thứ bình phục hết rồi. Mẹ và anh em trong nhà cũng vậy. Chỉ có gần tết năm ngoái ông bà ngoại bị té. Có chuyện buồn lắm là sau khi ông ngoại té thì sức khoẻ ông ngoại kém và yếu dần. Đến tháng 4 thì ông ngoại đã về với Chúa. Nghĩ tới buồn lắm. Nhớ những ngày ông ngoại yếu mình bóp tay bóp chân cho ngoại. Rùi nhớ hồi ông ngoại khoẻ nói chuyện với mình. Mọi thứ cứ như ngày hôm qua ấy. Sau sự ra đi của ông ngoài thì có 1 cậu nhóc ra đời đó là bé Đô La cũng là con đỡ đầu của mình. Có nó ở nhà vui hẳn ra.

Còn về sức khoẻ của mình thì tốt. Không có gì đáng kể để nói. Số cân nặng vân thế, 68kg và 1m64.

Công việc của mình thì thuận lợi. Đến tết này tính ra mình tham gia vào tổ chức Orphan Impact được 1 năm rưỡi rồi. Nhanh thật đó. Qua cái hè thì đến tháng 8 mình nhận công việc là phụ trách trung tâm Linh Xuân và phần dạy học từ xa. Dần dần mình cảm thấy mình gắn bó với tụi nhóc hơn và lo cho tương lai của tụi nó hơn. Đôi khi tụi nó mình phát khùng lên nhưng nghĩ lại tụi nó là con nít hồn nhiên và có phần thiệt thòi nên đâu thể trách tụi nó. Mong sao mình có thể phát huy nhưng gì mình có thể giúp cho tương lại tụi nó sáng lạn hơn. Qua năm mới sẽ có những thử thách mới, mình sẽ cố gắng hết sức mình. Với lại năm nay mình được đón 2 nhóm Intel qua hỗ trợ Orphan Impact. Mọi người rất vui tính và rất giỏi. Mình và mọi người có những kỷ niệm rất vui. Thế là lại có thêm những người bạn nữa, những người bạn thật là dễ thương.

Nói về tình cảm thì hông biết nói sao. Quen được 2 người nhưng thời gian ngắn ngủi lại từng người ra đi. Trong đó có 1 người mình rất thương, thương nhiều lắm. Nhưng người ấy rời xa mình để đến với 1 người bạn thân. Mà cũng đâu thể nào trách người ta được, vì lúc người thứ 3 xuất hiện thì người ấy có nói mình mà. Mình suy nghĩ và cho lời khuyên là nên chọn người kia vì quen người kia thì người ấy sẽ hạnh phúc, vui và có người lo lắng. Tự nhiên lại nhớ đến câu nói Lá rời cành vì gió cuốn lá đi hay cây không muốn giữ lá lại quá". Thỉnh thoảnh nghe những bài hát của Khắc Việt làm mình nhớ lại những kỷ niệm cũ nhiều lắm và cũng buồn nhiều. Có lẽ do đồng cảm với những gì mình nghe. Nhưng sau 2 mối tình thì mọi thứ cũng không quá tệ vì mình vẫn có liên lạc với 2 người ấy như 2 người bạn. Có lẽ thế cũng tốt.

Nếu có câu hỏi là năm 2011 mình làm được gì nhỉ? Có lẽ mình vẫn trả lời là điều mình thực hiện nhiều nhất là mang niềm tin, niềm vui và hạnh phúc đến cho người khác. Cố sống một cuộc sống có ích cho cuộc đời này.

Vài dòng ôn lại chút kỷ niệm và cảm xúc năm cũ.

Sài Gòn ngày 26 tháng 01 năm 2011

Long Phạm